Một diễn biến quan trọng trong luật bảo vệ người tiêu dùng đã xảy ra hôm nay khi một tòa phúc thẩm liên bang hủy bỏ quy tắc “nhấp để hủy” của Ủy ban Thương mại Liên bang (FTC). Quy định này nhằm đơn giản hóa quy trình hủy các dịch vụ đăng ký, yêu cầu các công ty phải thực hiện việc hủy dễ dàng như khi đăng ký. Quy tắc, ban đầu dự kiến có hiệu lực vào ngày 14 tháng 7, đã bị Tòa Phúc thẩm Hoa Kỳ thuộc Khu vực thứ 8 bác bỏ.
Trong một quyết định đồng thuận, hội đồng ba thẩm phán xác định rằng FTC, dưới thời chính quyền Biden và Chủ tịch Lina Khan khi đó, đã không tuân thủ các thủ tục ban hành quy định toàn diện theo yêu cầu của luật pháp Hoa Kỳ. Mặc dù bày tỏ sự đồng cảm với mục tiêu cơ bản của FTC là ngăn chặn các hành vi lừa đảo và không công bằng trong “tiếp thị tùy chọn phủ định,” tòa án cho rằng những thiếu sót về thủ tục đã “gây tử vong” cho việc triển khai quy tắc.
Hiểu Quyết Định Của Tòa Án
Tòa án thừa nhận vấn đề phổ biến khi người tiêu dùng thấy mình “vô tình đăng ký vào các gói dịch vụ định kỳ,” thường tiếp tục trả tiền cho các sản phẩm hoặc dịch vụ không mong muốn do các rào cản hủy phức tạp. Năm ngoái, FTC đã cập nhật Quy tắc Tùy chọn Phủ định năm 1973 để giải quyết vấn đề này, bổ sung các yêu cầu về tiết lộ rõ ràng các điều khoản quan trọng, sự đồng ý minh bạch của người tiêu dùng và cơ chế hủy đơn giản.
Một điểm tranh cãi trung tâm là nghĩa vụ của FTC trong việc thực hiện phân tích quy định sơ bộ cho bất kỳ quy tắc nào ước tính có tác động kinh tế hàng năm từ 100 triệu đô la trở lên. Ban đầu, Thông báo Ban hành Quy định Đề xuất (NPRM) của FTC tuyên bố quy tắc sẽ không đạt ngưỡng này. Tuy nhiên, một thẩm phán luật hành chính sau đó kết luận rằng chi phí tuân thủ quy tắc thực sự sẽ vượt quá 100 triệu đô la, trừ khi các doanh nghiệp dành ít giờ cho các dịch vụ chuyên môn. Bất chấp phát hiện này, FTC vẫn tiếp tục mà không có phân tích sơ bộ cần thiết, chỉ đưa ra phân tích quy định cuối cùng cùng với quy tắc cuối cùng.
Các thẩm phán kiên quyết bác bỏ lập luận của FTC rằng luật không yêu cầu phân tích sơ bộ này ở giai đoạn sau, hoặc rằng bất kỳ sai sót nào cũng không gây hại. Tòa án nhấn mạnh rằng ngôn ngữ pháp lý, “phải ban hành,” rõ ràng yêu cầu một phân tích sơ bộ riêng biệt để công chúng xem xét và bình luận bất cứ khi nào ngưỡng 100 triệu đô la được đáp ứng sau thông báo ban hành quy định đề xuất.
Thách Thức Của Ngành Công Nghiệp Và Thủ Tục Tố Tụng Công Bằng
Nhiều nhóm ngành và doanh nghiệp, bao gồm các công ty cáp lớn, đã khởi kiện FTC tại nhiều tòa án liên bang khác nhau. Các vụ việc này được hợp nhất tại Khu vực thứ 8, nơi các Thẩm phán Tòa phúc thẩm James Loken, Ralph Erickson và Jonathan Kobes đưa ra quyết định.
Hội đồng phúc thẩm nhấn mạnh rằng việc thiếu phân tích sơ bộ đã tước đi của các nguyên đơn—các nhóm ngành và doanh nghiệp—thời gian đầy đủ để đánh giá và tranh luận các phát hiện của FTC. Điều này có nghĩa là họ không có cơ hội thích hợp để đánh giá phân tích chi phí-lợi ích của các phương án thay thế do Ủy ban đưa ra, một thành phần quan trọng của phân tích sơ bộ thường không được yêu cầu trong phiên bản cuối cùng. Tòa án ghi nhận rằng phần thảo luận về các phương án thay thế trong phân tích cuối cùng của FTC “sơ sài,” chỉ đề cập ngắn gọn đến hai lựa chọn: chấm dứt ban hành quy định hoặc giới hạn phạm vi của nó đối với các kế hoạch tùy chọn phủ định trực tiếp hoặc qua thư.
Phán quyết của Khu vực thứ 8 cảnh báo rằng cho phép các chiến thuật như vậy có thể “mở đường cho việc thao túng quy trình ban hành quy định trong tương lai.” Nó gợi ý rằng việc cung cấp ước tính ban đầu không thực tế về tác động kinh tế của một quy tắc có thể cho phép các cơ quan thực hiện “lối tắt thủ tục,” từ đó hạn chế sự tham gia của công chúng và phân tích sâu về tác động tiềm năng của quy tắc ngay từ đầu.
Chia Rẽ Chính Trị Và Hàm Ý Tương Lai
Đề xuất ban đầu của FTC, được đưa ra vào tháng 3 năm 2023, đã được thông qua với tỷ lệ sít sao 3-2 vào tháng 10 năm 2024, với sự phản đối của các Ủy viên Đảng Cộng hòa Melissa Holyoak và Andrew Ferguson. Ủy viên Holyoak, trong tuyên bố phản đối tại thời điểm đó, bày tỏ lo ngại rằng quy tắc quá rộng và có thể không đứng vững trước sự giám sát pháp lý. Bà cũng cho rằng đây là “nỗ lực ngầm nhằm áp đặt các hình phạt dân sự” trên toàn ngành công nghiệp sử dụng tiếp thị tùy chọn phủ định.
Quy tắc “nhấp để hủy” ban đầu được cựu Chủ tịch Lina Khan ủng hộ, người tuyên bố: “quá nhiều doanh nghiệp bắt người tiêu dùng nhảy qua vô số vòng chỉ để hủy một gói đăng ký. Quy tắc của FTC sẽ chấm dứt những mánh khóe và cạm bẫy này, giúp tiết kiệm thời gian và tiền bạc cho người Mỹ. Không ai nên bị mắc kẹt trong việc trả tiền cho một dịch vụ mà họ không còn muốn sử dụng.”
Quyết định này của tòa án đánh dấu một bước lùi đáng kể trong nỗ lực của FTC nhằm đơn giản hóa quy trình hủy đăng ký cho người tiêu dùng. Mặc dù tòa án thừa nhận nhu cầu của người tiêu dùng về việc hủy dễ dàng hơn, phán quyết chủ yếu nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tuân thủ nghiêm ngặt các thủ tục hành chính và phân tích quy định đã được thiết lập trong quy trình ban hành quy tắc.