Dự đoán Benjamin Franklin năm 1780: 250 năm vào một thiên niên kỷ tiến bộ khoa học

12262

Trong một bức thư viết vào ngày 8 tháng 2 năm 1780 gửi đến nhà hóa học người Anh nổi tiếng Joseph Priestley, nhà bác học người Mỹ Benjamin Franklin đã trình bày một tầm nhìn về tiến bộ khoa học đầy tham vọng, vẫn còn vang vọng cho đến ngày nay. Quan sát “tiến bộ nhanh chóng của Khoa học chân chính hiện nay”, Franklin than thán rằng mình “sinh quá sớm”, sau đó dám tưởng tượng về thế giới một thiên niên kỷ sau đó, dự báo một sự bùng nổ chưa từng có trong quyền kiểm soát của nhân loại đối với lĩnh vực vật chất.

Tầm nhìn của một Tiến bộ Vô tiền khoáng hậu

Tầm nhìn đáng kinh ngạc của Franklin đã vẽ ra một bức ảnh tương lai trong đó tài năng sáng tạo của con người sẽ không có giới hạn. Ông dự đoán những đột phá đặc biệt, bao gồm:

  • Sự thống trị trọng lực: Franklin suy tư về khả học “làm mất trọng lực của những khối lớn & ban cho chúng sự nhẹ bóng tuyệt đối, vì mục đích vận chuyển dễ dàng.” Khái niệm tham vọng này, được viết cách đây nhiều thế kỷ trước sự ra đời của hàng không, thể hiện một sự tái tưởng tượng cơ bản về vận động và hậu cần.
  • Cách mạng nông nghiệp: Ông tiên đoán một tương lai nơi “Nông nghiệp có thể giảm lao động & tăng gấp đôi sản lượng,” ám chỉ những hiệu quả và năng suất sẽ cách mạng hóa sản xuất lương thực và nuôi dưỡng dân số đang tăng trưởng.
  • Loại bỏ bệnh tật và Tuổi thọ kéo dài: Có lẽ là dự đoán tham vọng nhất của ông, Franklin tin rằng “Mọi bệnh tật đều có thể bằng phương pháp chắc chắn được ngăn ngừa hoặc chữa khỏi, không kể cả tuổi già, và cuộc sống của chúng ta có thể được kéo dài tùy ý, thậm chí vượt qua tiêu chuẩn thời đại tiền đại hồng thủy.” Điều này nói lên hiện đại trong cuộc tìm kiếm tuổi vĩnh cửu và các giải pháp sức khỏe toàn diện.

Khi chúng ta đứng ở khoảng 250 năm vào mốc thời gian 1000 năm mà Franklin dự đoán, nhiều dự đoán dường như viển vông của ông đã được đạt được, đang tích cực được theo đuổi, hoặc về mặt khái niệm tạo thành nền tảng của nghiên cứu khoa học đương đại. Mặc dù chúng ta chưa đạt được “sự nhẹ bóng tuyệt đối” đối với những khối lớn hoặc hoàn toàn chinh phục tuổi già, những tiến bộ về hàng không, công nghệ nông nghiệp và y học đã định hình lại sâu sắc sự tồn tại của con người theo những cách mà ông chỉ có thể lý thuyết hóa.

Công việc dang dở của Nhân loại

Giữa lòng nhiệt tình lạc quan về sự tiến bộ khoa học, Franklin bày tỏ một nỗi regre sâu sắc về những khuyết điểm đạo đức của nhân loại. Ông đã viết nổi tiếng, “Ôi rằng khoa học đạo đức đang đi trên con đường cải thiện tốt đẹp như thế, để con người ngừng trở thành sói với nhau, và con người cuối cùng cũng sẽ học được những gì họ hiện gọi sai lầm là Nhân tính.” Lời than thán này đóng vai trò như một lời nhắc nhở sâu sắc rằng trong khi tiến bộ khoa học và công nghệ có thể định nghĩa lại khả năng của chúng ta, sự tiến hóa của đạo đức và lòng trắc ẩn con người vẫn là một hành trình quan trọng không kém, nhưng thường chậm hơn nhiều.

Bức thư còn đề cập đến lời khuyên cá nhân hơn, với Franklin đưa ra cho Priestley lời khuyên về một tình huống nghề nghiệp khó xử, sử dụng “Đại số Đạo đức” đặc trưng của mình để cân nhắc các lựa chọn. Ông minh họa cho luận điểm của mình bằng một giai thoại sống động về việc rời khỏi một con thuyền chật chội để tìm đến một đồng cỏ dường như như thơ mộng, nhưng cuối cùng lại đầy muỗi và bẩn thỉu – một ẩn dụ cho sự quyến rủu gạt bỏ của sự thay đổi mà không có cải thiện thực sự.

Sự trao đổi thư từ giữa Benjamin Franklin và Joseph Priestley là minh chứng cho trí tuệ tầm nhìn của ông, không chỉ trong việc tiên đoán tiềm năng khoa học đáng kinh ngạc của nhân loại mà còn trong việc nhấn mạnh thách thức thường trực trong phát triển đạo đức và xã hội của chúng ta. Những lời của ông từ năm 1780 tiếp tục thúc đẩy chúng ta suy ngẫm về chúng ta đã đi được bao xa, và vẫn cần đi bao xa hơn nữa, cả trong phòng thí nghiệm và trong trái tim.